Cách trị thói mê cờ tướng của chồng (Dành cho chị em phụ nữ)

author
5 minutes, 7 seconds Read
Cách trị thói mê cờ tướng của chồng (Dành cho chị em phụ nữ)
Cách trị thói mê cờ tướng của chồng (Dành cho chị em phụ nữ)

Dạo này vợ chồng Hoa cứ lục đục suốt. Nguyên do là chồng Hoa vừa “phát sinh” một sở thích rất buồn cười. Ngoài thời gian ở cơ quan, hễ rảnh là anh chạy ra quán cà phê ngồi chơi cờ tướng. Chơi cờ với bạn, rồi chuyển qua chơi cờ với các cô “tiếp cờ” ở quán. Ban đầu, Hoa cứ tưởng chơi cờ tướng lành mạnh thôi, đang là mốt của các ông kia mà. Nhưng đến khi cậu bạn đồng nghiệp đi mục sở thị về, kể chi tiết các biến tướng của nó thì Hoa mới tá hỏa.

Khỏi phải nói, các “em” chân dài tiếp cờ ăn mặc mát mẻ, kỹ năng điêu luyện và chuyên nghiệp đến mức nào. Giữa không gian máy điều hòa mát rượi, cảnh trí lịch thiệp, lại được người đẹp tiếp cờ, hỏi anh nào không thích? Cho nên, chồng Hoa càng ngày càng mê mệt. Hoa đoán chừng, anh mê cờ thì ít mà mê người thì nhiều, sợ đến lúc nào đó lại chuyển qua đánh “cờ người” thì chết! Nói với anh suy nghĩ này của mình, anh gạt phăng đi, cau có bảo Hoa suy đoán bậy bạ. Vợ chồng đâm ra cãi cọ, giận hờn nhau, mà chung quy chỉ tại mấy con cờ.

Chiếu tướng nha anh !

Hễ hết giờ, anh không còn la cà nhậu nhẹt nữa, mà danh chính ngôn thuận đi đánh cờ, với lý do là giải trí lành mạnh. Việc nhà, vợ con anh chẳng ngó ngàng gì cả, có khi về đến nhà mà dường như tâm trí anh vẫn còn để bên bàn cờ. Khuyên chồng mãi không được, Hoa đâm bực, lại thêm ghen tức, tự hỏi sao bỗng dưng anh lại đổ đốn ra như vậy.

Suy nghĩ hoài, Hoa mới nảy ra chiêu lấy độc trị độc. Mày mò, cô nhờ cậu bạn đồng nghiệp chỉ cách chơi cờ tướng , rồi mua thêm sách về “nghiên cứu”. Quyết tâm “chiếu tướng” chồng, Hoa tích cực luyện tập môn thể thao này. Cứ rảnh là Hoa nghĩ ngay đến cờ. Mà càng chơi, Hoa càng mê, thấy mình lên tay thấy rõ. Giờ thì Hoa đã phần nào thông cảm hơn với chồng, vì hiếm có ngày nào cô không đánh một ván với ai đó, nếu bận quá thì cứ thấy thiêu thiếu khó chịu. Đánh cờ thì có gì là khó nhỉ, anh chơi được, thì Hoa cũng có thể học đánh cờ, thậm chí còn mơ đến chức “kiện tướng” nữa ấy chứ!

Rồi ngày phục thù cũng đến. Hôm đó anh về trễ, mở cửa bước vào đã thấy Hoa ngồi chờ bên bàn cờ bày sẵn. Tưởng vợ bày trò để lại sắp sửa “móc nghéo” gì đây, anh lẳng lặng đi tắm, xong tính chuồn về phòng ngủ. Hoa nhẹ giọng kêu anh lại, rủ anh chơi với mình một ván cờ. Quá bất ngờ, anh chẳng thể nào từ chối. Và càng bất ngờ hơn, anh cứ hỏi mãi là Hoa học chơi cờ hồi nào, ở đâu hay vậy.

Từ hôm đó, hai vợ chồng thường xuyên chơi cờ tướng với nhau. Ai thua, phải dọn dẹp nhà cửa. Ai thua, phải nấu cơm chiều mai chẳng hạn. Cuối tuần, Hoa còn rủ thêm mấy người bạn đồng nghiệp về nhà, nấu vài món gì đó, rồi chơi cờ, để anh có cơ hội giao lưu.

Bây giờ, tuy biết thỉnh thoảng anh cũng ra quán chơi cờ, nhưng lòng Hoa đã bớt lo hơn. Có khi hai vợ chồng cùng đi quán, họ ngồi đấu trí với nhau giữa khung cảnh thiên nhiên mát mẻ. Hoa cũng cố ý ăn mặc thật đẹp, sửa soạn tinh tươm để anh biết vợ mình cũng chẳng thua kém ai. Và Hoa hiểu, để giữ gìn hạnh phúc của mình, chẳng có gì là không thể làm được, xá gì đến chuyện con con là… chơi cờ tướng.

Bài viết liên quan